kỷ sư
Tổng số bài gửi : 348 Points : 27605 Join date : 22/01/2010 Age : 35 Đến từ : TPHCM
| | Tiêu đề: Em đang ở đâu, người con gái của tương lai 3/8/2010, 22:25 | |
| Gửi từ Blog TiengDuongCamChoEm: Con trai nhà họ Huỳnh…
Anh lại viết cho em những dòng này vì anh hôm nay thật sự cảm thấy muốn chia sẻ. Anh chẳng biết ai sẽ cùng anh trong cuộc sống ngày mai, mọi gánh nặng dường như quá sức… Anh nhớ cả người con gái mà anh đã từng yêu, anh không biết giờ người ta thế nào, cuộc sống có tốt không, có còn phải mệt mỏi những việc đang xảy ra trên cuộc sống của cô ấy hay không?
Đã từ lâu anh không dám lục lại ký ức của mình bởi một điều: Anh không dám đối diện để biết mình đã hết hay vẫn còn nhớ đến cô ấy. Anh chỉ biết một điều: mọi thứ sẽ không thể trở lại như xưa bởi tương lai phía trước của anh sẽ không có cô ấy. Nhưng những gì đã trải qua sẽ giúp anh sau này có thể yêu em nhiều hơn lúc anh từng yêu cô ấy. Những gì đã trải qua sẽ giúp anh không vấp ngã khi anh tìm thấy em.
Anh không ngại nhắc với em điều đó bởi anh biết những gì anh đang nghĩ, có thể ai đó sẽ nói không thể nào bắt đầu một điều gì đó mới khi tình cảm cũ vẫn còn… với anh thì khác. Anh muốn em biết cả những suy nghĩ đó của anh bởi anh nghĩ em xứng đáng được biết mọi điều về anh phải không em?
Em à, Anh đang thấy cô đơn!
Không phải không có ai bên cạnh anh, anh biết… Nhưng như quy luật của bao đời, ai cũng cần cho mình một tình yêu, giàu hay nghèo, dù sang hay hèn… Anh cũng vậy, anh cần một người yêu anh để anh đặt tình yêu, đặt cả niềm tin và như hy vọng của mình. Tương lai của anh chỉ có thể xây dựng khi có hai người, không thể nào khác, nếu không có em ở bên cạnh, anh không thể làm được điều đó. Trong chính mình anh có một khoảng trống mang tên EM - người con gái của tương lai. Và chỉ có em mới có thể lấp được khoảng trống đó trong anh…
Khi anh gặp những nan đề trong cuộc sống, gặp rắc rối với những mối quan hệ, anh muốn lắm một người để anh có thể nhìn thấy người ta cười hay chỉ thấy thôi cũng đủ để anh quên hết… Anh hay quên những điều thật đơn giản thậm chí chính anh cũng hay viết sai chính tả nữa… ngay cả những gì anh viết đây đôi khi anh cũng muốn có người đọc lại và xem nó có sai chỗ nào hay không. Đó là mong ước trước kia anh nghĩ không khó nhưng giờ anh phải tự hỏi: Bây giờ em đang ở đâu?
Thật không dễ dàng, nhiều khi anh tự hỏi ngày dài hay đêm dài? Anh thấy cả hai… thật dài khi anh cô đơn. Có rất nhiều điều trong lòng anh muốn nói nói với em, muốn cho em biết, những dự định mà anh từng mong muốn. Còn những điều anh sẽ thực hiện với em và cả những đứa con trong tương lai, anh đã chuẩn thật bị nhiều. Ngay cả cách dạy những đứa trẻ anh cũng đã học một cách chăm chú nhất. Anh ước ao có những đứa con tự hào về ba mẹ nó như anh đã tự hào về ba mẹ anh vậy.
Anh cần em! Giờ không chỉ là em, mà còn là niềm tin đế anh có thể phấn đấu, sức mạnh để anh có thể vượt qua mọi thứ, niềm tin mãnh liệt vào tương lai của anh, anh cũng muốn chia sẻ với em. Có những điều mà chỉ có em mới có thể thực hiện được….
Em à! Em đang ở đâu?
Giờ thực sự anh đang rất cần sự có mặt của em đấy! |
| |
|